LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY
LỄ CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA
LỜI CHÚA: Mt 3, 13-17
Bấy giờ, Chúa Giê-su từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa cho mình. Nhưng ông một mực can Người và nói: “Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi!” Nhưng Chúa Giê-su trả lời: “Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính”. Bấy giờ ông Gio-an mới chiều theo ý Người.
Khi Chúa Giê-su chịu phép rửa xong, vừa ở dưới nước lên, thì các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Và có tiếng từ trời phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người”.
SUY NIỆM:
VINH QUANG NƠI ĐẤNG TỰ HẠ
Ngày Giáng Sinh, Thiên Chúa tự hạ bỏ trời cao bước xuống trần thế đón nhận lấy kiếp người trong hình hài một trẻ thơ bé bỏng, lại sinh ra trong cảnh thiếu thốn nghèo hèn. Ngài là Thiên Chúa vinh quang nhưng đã để vinh quang trên trời, mà chỉ ôm hai chữ “Bình An” xuống thế làm con người bình thường như bao con người khác.
Thiên Chúa sinh ra muôn loài nay chịu sinh ra bởi một người phụ nữ. Thiên Chúa vô hình nay bước xuống hữu hình, Thiên Chúa vô biên nay đón nhận vào mình những giới hạn. Thiên Chúa giàu sang nay tự hạ làm người nghèo hèn.
Khởi đầu cuộc sống công khai, Chúa Giêsu tự hạ thêm một bước nữa khi bước xuống dòng sông Gio-đan chịu phép rửa như bao tội nhân khác. Thiên Chúa thánh thiện mà chấp nhận mình tội lỗi. Còn hơn thế nữa, khi kết thúc cuộc đời trần thế Ngài còn đi đến cao điểm của tự hạ ở Núi Sọ, khi bị treo trên thập giá ngang hàng với hai người trộm cướp. Cuộc đời tự hạ của Chúa Giêsu đi đến tận cùng tội lỗi của con người để cứu chuộc nhân loại.
Chính Chúa Giêsu vâng lời Thiên Chúa tự hạ để làm trung gian giao hòa giữa Thiên Chúa và nhân loại. khi Adam và Eva phạm tội thì cửa trời đóng lại, đất trời phân ly, ân phúc thôi tuôn đổ. Khi phạm tội, loài người tự giam mình trong bóng tối, bóng tối giam kín con người trong thân phận bụi đất, không còn hy vọng vươn lên. Chúa Giêsu đã gánh lấy tội của nhân loại, chấp nhận cái chết vì tội của họ. Chúa Giêsu đi vào trong dòng nước là đi vào trong vực sâu sự chết. Để khi ngoi lên giữa dòng nước, tầng trời mở ra, Thánh Thần ngự xuống, có nghĩa là: từ nay con người đã có lối thoát, lối thoát đó được mang tên Giêsu.
Thân phận con người được thay đổi, qua lời phán của Chúa Cha với Chúa Giêsu: “Con là con yêu dâu của Ta, ngày hôm nay Ta đã sinh ra con”. Chúa Giêsu được xác nhận là Con Thiên Chúa, là “Adam mới”, là trưởng tử của công cuộc tạo dựng mới. Khi bình luận về vai trò của Chúa Giêsu được ví như Adam mới trong cuộc tân tạo, Thánh Phaolô đã viết cho các tín hữu Côrintô: “Người thứ nhất tức Adam từ đất mà ra và thuộc về đất, người thứ hai tức Đức Giêsu từ trời mà đến… Chúng ta đã mang trong mình hình ảnh con người bởi đất tức Adam cũ thế nào, thì chúng ta cũng mang hình ảnh con người bởi trời tức Adam mới- là Đức Giêsu – như thế.” (1 Cr 15,47-49). Chúng ta một lần nữa được tái sinh và được trở lại làm con Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô.
Sự tái sinh này, chính là Bí Tích Thánh Tẩy mà Chúa Giêsu ban cho Giáo Hội, để tái sinh con người sống đời sống mới. Bí Tích Thánh Tẩy là nền tảng của toàn bộ đời sống Kitô hữu, là cửa ngõ dẫn vào đời sống thần linh và mọi bí tích khác. Nhờ bí tích này chúng ta được giải thoát khỏi tội lỗi và được tái sinh làm con cái Thiên Chúa, những người con được “Chúa thương”, thành chi thể của Đức Kitô, được gia nhập và tham dự sứ mạng của Hội Thánh.
Ngày chúng ta được lãnh nhận bí tích Rửa Tội, màn đêm tội lỗi vây phủ bị xé ra, Ba Ngôi Thiên Chúa đến với mỗi người, ban cho chúng ta cuộc sống thần linh, cho chúng ta được vinh dự làm con Thiên Chúa, được kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Ngày chúng ta được lãnh nhận bí tích Rửa tội, Chúa Thánh Thần cũng đã trao cho chúng ta một sứ mệnh, đó là sống xứng đáng một người con hiếu thảo của Thiên Chúa, là tiếp tục công việc của Chúa Giêsu trong công trình cứu độ.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Đấng vô tội đã tự hạ, đã đi vào lòng sông Gio-đan mà chịu thanh tẩy như bao tội nhân khác, để dẫn đưa chúng con đi vào cõi vinh quang với Chúa. Xin cho chúng con ý thức điều đó, để chúng con luôn tin tưởng, cậy trông, cầu khẩn Chúa nâng đỡ, nhất là không bao giờ ngã lòng thất vọng khi lầm lỡ sa ngã, mà luôn luôn cậy dựa vào Chúa. Amen
Anthony Nguyễn Thái A.A