Chay Tịnh Trong Kinh Thánh: Lịch Sử, Ý Nghĩa Và Sự Hoàn Thiện Trong Đức Kitô
Thuật ngữ chay tịnh (jeûne), theo nghĩa hẹp, chỉ sự kiêng hoàn toàn thực phẩm trong một khoảng thời gian nhất định. Nó cũng có thể có nghĩa là “ăn một bữa duy nhất trong ngày” (monophagie), vào một thời điểm nhất định, có thể muộn hơn so với giờ ăn thông thường.
Kiêng ăn (abstinence), còn được gọi là “xérophagie” (chế độ ăn khô), có nghĩa là tránh các loại thực phẩm bổ dưỡng hoặc thơm ngon hơn. Theo nghĩa nghiêm ngặt, xérophagie chỉ bao gồm bánh mì, muối và nước, nhưng trên thực tế, nó thường cho phép rau củ và trái cây.
Trong Giáo hội Latinh, việc kiêng ăn dần dần chỉ còn áp dụng với thịt.
Trong truyền thống Đông phương và các tác phẩm thiêng liêng, thuật ngữ chay tịnh không nhất thiết phải mang nghĩa giáo luật, mà có thể chỉ tất cả các hình thức hạn chế ăn uống vì mục đích khổ...